Bài Ðọc I: Is 65, 17-21
Tin mừng: Ga 4, 43-54
Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ Samaria mà đến Galilêa. Chính Người đã nói:
“Không vị tiên tri nào được kính nể nơi quê hương mình”. Khi Người đến
Galilêa, dân chúng ra đón tiếp Người, họ đã chứng kiến tất cả các việc
Người làm ở Giêrusalem trong dịp lễ; vì họ cũng đi dự lễ.
Người trở lại Cana xứ Galilêa, nơi Người đã biến nước thành rượu. Bấy
giờ có một quan chức nhà vua ở Capharnaum có người con trai đang đau
liệt. Ðược tin Chúa Giêsu đã bỏ Giuđêa đến Galilêa, ông đến tìm Người và
xin Người xuống chữa con ông sắp chết. Chúa Giêsu bảo ông: “Nếu các
ông không thấy những phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông
sẽ không tin”. Viên quan chức trình lại Người: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống
trước khi con tôi chết”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông hãy về đi, con ông mạnh
rồi”. Ông tin lời Chúa Giêsu nói và trở về.
Khi xuống đến sườn đồi thì gặp gia nhân đến đón, báo tin cho ông biết
con ông đã mạnh. Ông hỏi giờ con ông được khỏi. Họ thưa: “Hôm qua lúc
bảy giờ cậu hết sốt”. Người cha nhận ra là đúng giờ đó Chúa Giêsu bảo
ông: “Con ông mạnh rồi”, nên ông và toàn thể gia quyến ông đều tin. Ðó
là phép lạ thứ hai Chúa Giêsu đã làm khi Người ở Giuđêa về Galilêa.
“Phúc cho những ai không thấy mà tin” đó là điều mà chúng ta thấy
tỏ tường qua bài Phúc Âm hôm nay. Là một quan chức của nhà vua ở
Capharnaum, viên sĩ quan bận rộn với chức trách của mình nên đâu có nhiều
giờ rảnh mà lên tận miền Galilê để nghe Chúa Giê su giảng và chứng kiến
quyền năng của Ngài. Có lẽ hằng ngày ông nghe báo cáo, hay nghe những
lời bàn luận về Chúa nên ông đã tin, vì thế ông đã cất công chạy đến xin Chúa
cứu người con sắp chết của mình. Sau khi gặp Chúa, ông quay trở về với một
niềm xác tín “con ông mạnh rồi” mặc dù chưa chứng kiến được phép lạ Chúa
làm. Đường về xa quá, mãi đến ngày hôm sau ông mới gặp được người báo
tin cho ông biết con ông đã khoẻ mạnh. Cả gia đình đều tin. Lạy Chúa, xin
củng cố đức tin yếu kém của chúng con, để chúng con biết hết lòng tín thác
và cậy trông vào Ngài.