Bài Ðọc I: Hs 6, 1b-6
Tin mừng: Lc 18, 9-14
Khi ấy, Chúa Giêsu nói dụ ngôn sau đây với những người hay tự
hào mình là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác: “Có hai người
lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế.
Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, tôi cảm
tạ Chúa vì tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại
tình, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng
một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi”. Người thu thuế đứng xa
xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nguyện rằng: “Lạy
Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội”. Ta bảo các ngươi: người này ra
về được khỏi tội, còn người kia thì không. Vì tất cả những ai tự nâng
mình lên, sẽ bị hạ xuống; và ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.
2024
“Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội.”
Cha Quang Uy thuộc dòng Chúa Cứu Thế viết một bài hát để dạy
đánh vần rất dễ thương: “Khi kiêu căng tôi sắc sảo, tôi thành tôi sắc tối ./
Huênh hoang tôi huyền hoặc, tôi thành tôi huyền tồi. / Tự ái tôi nặng nề,
tôi thành tôi nặng tội./ Khiêm tốn tôi thật thà, tôi thành tô-ôi-tôi.”
Qua bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu đã nói một dụ ngôn về hai
loại người thường đối nghịch với nhau trong xã hội người Do Thái
thời bấy giờ. Một bên là những người luật sĩ và biệt phái, bên còn lại
là những người thu thuế. Một bên là những người hay tự hào mình là
người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác, phía kia là những người tội
lỗi. Một bên bước vô Đền Thờ đầy hãnh diện mà khoe khoang thành
tích của mình, một đàng thì nhẹ nhàng bước vô cố gắng ẩn mình. Một
bên đứng thẳng kênh kiệu, một đàng sấp mình và không dám ngước
mắt lên trời vì thấy mình lem luốc, tội lỗi bất xứng. Lạy Chúa, xin cho
chúng con nhận ra chúng con đang đứng đâu trong dụ ngôn đền Đền
Thờ của Chúa.